Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010

Ánh bình minh ^^__^^







Sáng nay thức dậy thấy trời đã sáng, ánh năg phản chiếu sau mấy cái của kính nhà hàng xóm làm m cứ nghĩ là muộn lắm ruj.hjx và cũng chỉ có 2 ae ở nhà với nhau. Mình thưc kulơi dậy ruj dặn dò mấy cái để m đi công việc tý, m đi xem có việc chi làm ko chứ đi mắc điện vừa trèo leo nhiều, phải đục tường nữa mà tiền công thì ko dc là bao nhiêu, hỏi mãi chẳng có việc j làm...suy nghĩ một hồi lâu, gọi điện cho mấy thàng bạn...suy nghĩ....quyết định====>...



Thế là mưa vội thức ăn hết 4k tiền cà dừa, 25k trứng(1 chục wa luôn), về nhà m bảo ku loi dọn dẹp nhà của, m lên đục mây cái chỗ trần mà mọi hôm mưa làm cho nhà bị thấm, bố dặn m làm mấy hôm mà m chưa làm,hjhj m hì hục làm cho xong, kuloi thì nấu ăn,Vừa làm m vừa nói chuyện với kuloi, m có hỏi thàng e là nếu a đi vắng thì e ở nhà vẫn gánh vác đc việc nhà chứ,vẫn học hành, nấu ăn và dọn dẹp nhà của dc chứ, dường như nó biết m chuẩn bị đi đâu, nó bảo làm dc,thế là m ngồi dặn dò hắn một tý!!!nói chuyện và làm 1 hòi cuối cùng gần 11h15 cũng đã xong.ok

Chị đi làm về và 3 chị e ngồi ăn cơm thuj, và m cũng đã nói với chị và lợi là mai m sẽ đi hn, kiếm cái việc chi làm đó, chứ jo ở nhà thế này thì ko làm dc j, trong khi đang chờ công việc.Hjjjj thế là cuối cùng cũng ok thuj, chị cũng dặn dò với m mây điều, m cũng ko muốn noi cho mẹ biết, nhưng chắc là chị cũng cho mẹ biết thuj,hjxhjxh Ko biết công việc thàng bạn nói thế nào, hj vọng là cũng dc, làm sao mà nuôi đủ mình và nếu tốt hơn thì có thể gửi về cho kulợi mua cái j nà :)
Gọi điện cho ety mà a ko muốn nói tới vấn đề ni nà, ko muốn ety lo nà, hhj khi ety đọc dc những dòng ni chắc là lại buồn, gọi cho a luôn nà, hay là chi nữa hè....hj ety đừng lo nà, a đi nếu thấy công việc ko ổn thì về thuj nà, hjhj ety cứ ăn uống tử tế nà, tập trung học ruj bữa mô dc nghỉ nhiều thì về nhà mà chơi nà. Trưa ní a ko ngủ dc dậy xếp lại mấy cái hồ sơ xin việc cho đủ để lỡ ở nhà có chi thì chị liên còn có mà nạp nà,hjhj Tý nữa 2ae lại mang ít giấy vụn lúc sáng dọn nhà đi bán nà. Bj2 ety nha.hj

Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2010

Mẹ ơi......

Ai cũng mong muốn được sinh ra trong một gia đình hạnh phúc ,khá giả, đầy ắp tiếng cười và niềm vui mẹ nhỉ. Nhưng cuộc đời này mỗi nhà mỗi cảnh thôi mà… có một số người mãi mãi không biết đến cha mẹ, ko được một lần thấy hình ảnh của cha mẹ mình. Muốn được có cái cảm giác gia đình hạnh phúc nhưng mãi mãi trong cuộc đời này những con người không may mắn đó sẽ không bao jo có thể thực hiện được ước mơ giản đơn đó…...Ước mơ được của những đứa con mồ côi cha mẹ!



“Con đi đâu về đâu
cuộc đời của mẹ là câu trả lời
^^_____^^..........^^____^^
Con may mắn hơn là sinh ra có cả cha và mẹ, bố mẹ rất thương con, chị và ku Lợi. Chỉ có nhà m hơi nghèo thuj mẹ nhỉ? nhưng cũng không nghèo lắm. hj Từ nhỏ kể từ lúc con lưu ju dc hình ảnh về gia đình ta, về bố, mẹ về căn nhà nhỏ dưới Bến Thuỷ...Con đã nói nhà m cái j cũng xấu. hjxhjxh Và con đã có suy nghĩ sau này lớn lên đi Đà Nẵng đào đá đỏ nhà( mặc dù đã biết ĐN ở đâu).hjhj
Hồi đó con nhỏ nhưng cũng láu cá mẹ nhỉ. Con đi nhặt sắt vụn, cả chị nữa,hj góp đc cả mnột đống to.Con với chị để dành đó bữa sau gần vào năm học cho dc nhiều để bán lấy tièn đóng học mẹ nhỉ? ruj bán mua cả wạt nữa nà, mà bữa đó bố ta đi mua từ sáng tới chiều mới về và không may là bj gãy mất cánh nà :).Con còn nhớ rõ hôm đó mà!
Con còn nhớ có những hôm trời mưa to, con đi bộ đi học mặc áo mưa để cho dễ lấy than về nấu nữa chứ...
Có ngày trời nắng chang2 rành to. Buổi trưa con không ngủ mà trốn đi đá bóng ruj về bị mẹ đánh cho một trận nà. Con lại jo trò lấy cái mo dắt vào trong wan bò cho mẹ đah nà,hjhj còn ja vờ khóc nữa chứ.hjhjxjhhxjh Nhưng cuối cũng cũng bị phát hiện và kết quả là 1 trận tiếp theo.huhuh Con nhớ rõ lắm nà!
Nhưng hình ảnh con nhớ rõ nhất là những khó khăn vất vả của nhà ta, nhất là bố với mẹ nà. Hjxhjhxjh
Con nhớ hình ảnh của mẹ ở ngoài bãi cát nắng cháy da, ở những chiếc búa gõ rỉ bên những con tàu đã cũ, Nhớ hình ảnh của bó ở những bãi than làm người bám than đen thuj.trên nhưng con tàu sủa...tất cả các hình ảnh đều in sâu trong con. Thế mà con không làm dc chi cả cho bố mẹ. Con học cũng không giỏi, ko chăm chỉ chi cả..hjxchjx nhưng con vẫn ngoan bố mẹ nhỉ?
Mặc dù vất vả thế nhưng bố mẹ vẫn luôn khuyên bọn con pải cố gắng mà học, ko học là khổ lắm, là vất vả lắm.Thế nhưng con vẫn cứ ngơ2.hjxhjx Cấp 1 khi con vào lớp 1 con nhớ là hôm đầu tiên đi học về con viết 1 bãi chữ O luôn,hj về bố mẹ rèn cho một bữa khiếp luôn. Rồi đến bữa học lao động kỹ thuật bố làm cho con 1 cái otô bằng gỗ rất đẹp nhưng con ngại ko chju mang vào lớp vì các bạn đều có otô mua nà. nhưng bố vẫn chở con đến lớp và mang ô tô đến nà, con thì khóc bu lu ba loa. Ai ngờ sau đó cái ô tô của con dc mang lên trưng bày nữa chứ. hjhj rành oai đó
Cấp 1 trôi wa với nhièu kỷ niệm nữa, nhưng rồi cũng đến năm lớp 5 cuối cấp, con cứ lóc bóc, đi thi về khoe là dc cô bày, bố mẹ cứ nghĩ là ngon lanh lắm.hjxhjx nhưng dến khi báo điểm thì lại thiếu mất 1 hay điểm chi đó mới dc vào công lập, Huhuh thế là về nhà con lại khóc bu lu ba loa. nghĩ lại thấy buồn cười nà.
Lên cấp 2 dc 1 năm thì nhà ta chuyển lên nhà mới mẹ hày! ấn tượng đầu tiên con lên xem nhà mới là thấy cổng mấy cái nhà mà con cứ bảo là to hơn cả nhà ta mẹ nà. Khiếp thật đó. Và ruj là nhà ta cũng chuyển lên nhà mới với nhưung thàng bạn mới nà. Nhưng trong đó ta vẫn là nhà nghèo nhất mẹ hày. Có thàng mà khi con lên thấy nhà nó có cả đống báo thiếu niên tiên phong, rành thích đó.hjxhjx mà mượn hắn ko cho,Nhiều lúc rành buồn, nhưng ruj con lại bày trò lừa được hắn để mượn báo nà :)
Nhưng cũng kể từ khi năm lên cấp 2 ở đây nà, mẹ toàn bảo bọn ni nhà giàu, học joi, m mà học kém là họ khinh nà. Thế là con phải cố gắng nà.hjhj sau đó cũng có kết wa tàm tạm nà, mới lên trường mới đàu kỳ 1 đi họp phụ huynh mà con đứng thứ 3 lớp thì phải nà. HJHJ chắc tại con lười thuj hè
Ruj thời gian trôi đi con cũng hết lớp 9 và thi chuyển cấp lên cấp 3 nà, và con thi cũng dc diểm cao nữa, làm cho mẹ cũng vuj nà.
Rồi thời gian trôi wa nhanh chóng, cuối cùng con cũng học hết cấp với nhiều kỷ niệm buồn cũng như vuj, có nhiều lần làm cho mẹ phải khóc (bởi những suy nghĩ chưa chính chắn)nhưng trong lòng con rất yêu quý bố mẹ, con biết chưa làm dc j cả, chưa jup đỡ dc bố mẹ chi cả, jo con cũng dã học xong ĐH nà, jơ nếu con xin dc việc làm thì bố mẹ mới đỡ vất vả mẹ hầy, hjhj tại con cũng kém chứ ko thì ra trường là tìm dc việc ruj nà.hjxhjx Thuj bố mẹ cứ chờ con ít thời gian nữa nha, khi mô dc đi làm con sẽ cố gắng làm tốt để júp đỡ bố mẹ nà, để bố mẹ đỡ khổ nà.Hj mà trước hết là giải quyết đống nợ khi con đi học hè. Thuj cả nhà ta cùng cố gắng thuj, cái j cũng sẽ qua thuj mà
Cha ông ta có nói: KHÔNG AI GIÀU BA HỌ - KHÔNG AI KHÓ BA ĐỜI=====> chắc nhà ta là đời thứ 3 ruj đó bố mẹ ah.HJHJHJHJHJHJH
Con chúc bố mẹ luôn luôn khoẻ mạnh, vui vẻ, con sẽ cố gắng không để bố mẹ buồn!!!
^^ Con trai TRẦN ĐỨC LONG ^^
(^-^) (!-!) ^__^

Thứ Tư, 4 tháng 8, 2010

Xe đạp ơi - đã xa rồi còn đâu!!!!



Anh thường bảo em hay lãng mạn, mỗi khi nghe nhạc lại dâng tràn cảm xúc, thậm chí có khi còn khóc vì lời nhạc đúng với tâm trạng. Anh nói đúng, em là con bé hay thả hồn vu vơ theo lời nhạc, nhưng anh không biết một điều, lúc nào khi nghe bài hát "Xe đạp ơi", lòng em cũng dâng lên một nỗi hoài thương về kỷ niệm ban đầu của tình yêu...

Nhớ khi xưa anh chở em trên chiếc xe đạp cũ,
Áo ướt đẫm mồ hôi những trưa hè
Nhớ khi xưa bao mộng mơ trên chiếc xe đạp cũ,
Dưới cơn mưa cùng nhau dắt qua cầu.


Xe đạp ơi!
đã xa rồi còn đâu,
Mối tình thơ thoáng như một giấc mơ,

Xe đạp ơi!
những vất vả ngày ấy cho lòng tôi
Nhớ thương hoài chẳng nguôi...


Có lẽ cả cuộc đời này của em cũng không bao giờ quên những phút giây như vậy. Mối tình thời sinh viên nhẹ nhàng và đằm thắm quá. Làm sao có thể quên những lúc ngồi sau lưng anh nói chuyện ríu rít, còn anh thì đạp xe chở em đi học và chờ rước em về. Không một ngày anh và chiếc xe ấy lỗi hẹn với em, luôn đúng giờ vì anh sợ để em chờ đợi...

Quay đều quay đều quay đều mối tình ngày xưa yêu dấu
Quay đều quay đều quay đều nhớ hoài những vòng xe
Quay đều quay đều quay đều mối tình nghèo đơn sơ quá.
Quay đều quay đều quay đều thương hoài những vòng xe


Vòng xe lăn đều cũng như tình yêu của em và anh, ngày qua ngày vẫn như thế, không bao giờ thôi yêu nhau... Dù đi làm thêm vất vả, nhưng anh cũng cố công qua em hàng ngày để có thể được nói chuyện đôi câu, để em có thể kể anh nghe những giận hờn vu vơ con gái, thậm chí nghe em kể chuyện con cún, con mèo. Những ngày lễ, anh đâu có nghỉ làm được, sợ em buồn anh xin nghỉ trước một ngày để đưa em đi chơi. Lúc nào em cũng được đi chơi trước người ta, tới ngày thì ngồi nhìn anh phục vụ mọi người. Cũng hay làm sao khi chị chủ quán cũng quý em và anh, nên hôm lễ nào chị cũng cho anh nghỉ sớm để chạy qua em chơi chút...



Và rồi, anh cùng chiếc xe đạp lại đứng dưới ký túc xá chờ em... Em nhớ hoài mỗi tối em hay ra ban công để nhìn dáng anh đi về, anh biết nên lúc nào cũng ngoái đầu nhìn lên chào em lần nữa. Thế mới có chuyện anh thường hay đi ngả khác rồi đứng từ xa nhìn lên để trông thấy em dáo dác chờ bóng anh ra, cho tới khi em phụng phịu anh mới xuất hiện để cả em và anh cùng bật cười. Và anh cũng biết mỗi lúc không thấy em ra ban công tiễn anh về là mỗi lúc em đang giận anh, cơn giận vu vơ của một cô gái rắc rối.

Nhớ khi xưa anh chở em trên chiếc xe đạp cũ
Dưới trăng khuya cùng trao chiếc hôn đầu.
Nhớ khi xưa bao mộng mơ trên chiếc xe đạp cũ
Ước mong sao tình yêu mãi không rời

Anh luôn hỏi em có tủi thân không khi ai cũng đi xe máy còn anh chở em bằng xe đạp như thế. Trong lòng em chưa bao giờ gợn lên cảm giác đó, vì em luôn thích được ngồi sau lưng anh nói cười, rồi quạt mát cho lưng anh khi mồ hôi thấm ướt cả chiếc áo. Có một lần, người bạn trai cũ của em nhìn thấy anh đang chở em đi trên đường. Tối về người ấy gọi điện cho em và nói: "Anh nhìn thấy em rất hạnh phúc, dù đơn sơ nhưng chưa bao giờ anh nhìn thấy cảm giác đó của em khi ở bên anh".


Xe đạp ơi!
đã xa rồi còn đâu,
Mối tình thơ thoáng như một giấc mơ

Xe đạp ơi!
những vất vả ngày ấy
Cho lòng tôi nhớ thương hoài chẳng nguôi


Tình yêu đâu cần vật chất xa hoa, phù phiếm. Vì em tin chỉ cần mình nỗ lực thì mình sẽ có tất cả. Em yêu anh đâu phải vì gia đình giàu nghèo, mà em yêu cái chịu thương chịu khó của anh, yêu cái trách nhiệm của anh với gia đình, yêu cái nhìn lạc quan luôn tin tưởng vào tương lai của anh. Và yêu nhất là cách yêu đầy tôn trọng của anh đối với em và gia đình em.

Quay đều quay đều quay đều mối tình nghèo đơn sơ quá.
Quay đều quay đều quay đều thương hoài những vòng xe



Giờ đây, chiếc xe đạp đã bị người ta lấy mất rồi, còn anh đưa đón em đi học mỗi ngày bằng chiếc xe máy. Cũng quay đều, nhưng quay nhanh hơn, áo anh không còn đẫm mồ hôi nữa, thay câu hỏi "Anh có mệt không?" bằng câu hỏi "Anh có lạnh không?".

Tình yêu của em và anh không còn lãng mạn như trước, mà cũng thực tế hơn. Những món quà nho nhỏ như ngôi nhà tranh, đèn ngủ, lồng đèn, ly kem khắc dòng chữ "I love you", những bông hồng trong chiếc ly thủy tinh anh làm cho em, thậm chí là chú gấu bé xíu bằng giấy cứng để em kẹp sách... đã được thay bằng những món quà thực tế hơn như áo, quần, váy, một bó hoa hồng thật to giao tại công ty. Em cũng hiểu là do anh muốn bù đắp cho em, muốn cho em hãnh diện với bạn bè, nhưng em đã không còn cảm giác háo hức chờ đợi, hay thích thú reo lên khi thấy món đồ chơi ngộ nghĩnh anh làm cho em, dù rằng anh vẫn rất yêu em.









Cuộc sống mà, luôn có những thay đổi, phải không anh? Em hiểu chứ anh, em hiểu khi mình khá hơn thì sẽ có những niềm vui mới, tuy hơi thực tế hơn. Và dù thế nào thì cũng xuất phát từ tình yêu anh dành cho em. Nhưng dẫu sao thì tình yêu đằm thắm thời sinh viên em sẽ giữ mãi trong lòng, để nó không phôi pha và để nhìn vào đó em yêu anh hơn và sẽ cùng anh vượt qua tiếp những khó khăn mà nếu sau này hai đứa mình gặp phải.
Nhớ em nhiều!

Thứ Bảy, 24 tháng 7, 2010

Sáng thứ bảy


Thức dậy lúc 4h15p sáng bởi tiếng chuông kêu từ điện thoại. Dậy đnáh răng rửa mặt chuẩn bị đi xem 1 cái j đó mang ý nghĩa tâm linh,hjhj Lần đầu tiên đi mà lị, Mình cứ tưởng m với mẹ đí sớm nhất ai dè khi m đến đã có ng ngủ chờ pử đó ruj.:D Chờ mãi chào mãi th làm hết viẹc này đến việc khác, coi hết ng này đến người khác, danh sách có. ng nhà chen ngang có... nhưung mãi cũng tới lượt nhà m thì lúc đó cũng gần 10h thi phải, đến lượt uj cha hồi hộp đừng hỏi, vì lần đầu tiên m đi mà.:) Ruj thầy nói, nói qua khói hương, m vẫn ghi, mẹ vẫn nghe, cũng lo, cùng chú ý, Đến khi ông xem tay...ông cũng nói nhiều đó, cũng lo, cũng mừng mà toát mô hôi. hJhjhjhj Giả sử như đúng linh nghiệm như thầy nói thì hay nà :d Đúng là ý nghĩa tâm lkinh mang cho con ng m thêm niềm tin, và m cũng có quyết định về vấn đề mà m suy nghĩ thuj, cảm ơn th, cảm ơn các lời nói của th............Con có thêm tự tin thêm yêu đời và yêu ng.......

Thứ Hai, 19 tháng 7, 2010

19/04/2009.................19/07/2010


Hình như sốt phát ban của a đây đã gần khỏi rồi nà. Mới đó mà a đã wen bít ety và ju ety dc 15 tháng ruj nà, bữa ni là ngày chi hè.,,.,,1 năm trước a còn là sinh viên, đi thực tập liên tục thi thoảng mới gặp ety nà, nhưng jo a đã ra trường ruj, thời gian trôi nhanh thật nhưng kỷ niệm với ety thì nhju nhớ mãi nà. Jo về nhà xin việc với nhiều khó khăn nà,không bít a có may mắn hay không nữa mà jo đây a có mấy sự lựa chọn nhưng ko bít chọn lựa như tn cả,,,hjxjhjxh bởi đây là nhưng sự lựa chọn trong công việc , sụ lựa chọn có tc quyết định cho cả cuộc sống sau này,nhưng cuối cùng có lẽ a phải dựa vào sự chọn lựa của thần may mắn thuj và hy vọng đây sẽ là sự lựa chọn đúng dắn.hjhjhj
P/s: lâu lắm ruj mới viết dc blog bởi vì jo mới nhớ mật khẩu đó ety nà.hjhj